Nhật ký của mẹ bỉm sữa: Đã có những lúc tôi muốn từ chức

21-02-2020, 1:53 pm 760

"Ngày… tháng ….năm!

Vậy là hôm nay tròn 5 tháng mình chính thức trở thành mẹ bỉm sữa của hai cậu nhóc tì. Không còn là một quý cô công sở áo quần thước tha, nước hoa thơm nức mũi. Giờ đây mình đã đích thị là một mẹ bỉm sữa chính hiệu: Tóc tai rối bời, áo quần thơm mùi sữa và đôi khi lại thoang thoảng mùi khai. Ừ thì, mình đã là mẹ của hai con nhỏ rồi mà, đó quả thực là một niềm hạnh phúc vô bờ bến!

Nếu như trước đây, thành công của mình là hoàn thành công việc đạt tiến độ, kết quả tốt, thì nay việc dỗ con ngủ tròn giấc đã là một thành công. Chuyện đùa à? Không đâu, cứ tưởng tượng xem nhé, bồng con 2-3 tiếng đồng hồ, à ơ khô cả cổ, nhẹ nhàng đặt con xuống giường thì bỗng nhiên con lại khóc la. Lại thêm 1-2 tiếng bồng đi tới đi lui, hai tay như mỗi khịu xuống, lưng cứng ngắc… Thì có phải chăng, ru con ngủ đã là một thành công mà mẹ nào cũng hằng ao ước.

Và tất nhiên, câu chuyện ngày hôm nay có vẻ dễ chịu hơn khi Bo (5 tháng tuổi) đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, cạnh đó, Bin (cậu anh trai 3 tuổi) vẫn đang giấc say nồng. Nhẹ nhàng đặt con lên giường, mình rón rén chạy đi tắm, thay bộ đồ thơm tho sau cả ngày mệt nhoài.

Nhìn mình trong gương, một Tuyết Lan xinh đẹp ngày nào đây ư? Gương mặt cô hốc hác thấy rõ khi mỗi ngày chăm sóc 2 đứa trẻ tuổi ăn tuổi lớn làm cô kiệt sức. Đó chưa kể, gương mặt tựa như gấu trúc bởi mỗi ngày đều phải dậy sớm từ 4g sáng để chuẩn bị thức ăn cả ngày cho bọn trẻ. Đêm đến, những giấc ngủ chập chờn khi lâu lâu phải dậy cho con bú.

Nên ngủ hay nên thức bây giờ, khi chiếc bụng đói cồn cào. Ừ nhỉ, cả ngày hôm nay mình cứ ăn uống qua loa, có khi lại quên mất bữa chính. Khi vừa cho Bin ăn xong quay trở lại cho Bo ti sữa, thay áo quần đứa lớn thì đứa nhỏ lại “phát sinh sự cố”… cứ thế công việc cả ngày kéo dài mãi không có hồi kết.

Thế nhưng, giây phút phân vân ấy đã thực sự rối tung khi Bin tỉnh giấc và khóc lóc thảm thiết đòi uống nước. Cu anh gào khóc kéo theo đứa em cũng khóc theo. Và thế là cả hai thành lập “dàn đồng ca mùa hạ” khiến đầu óc mình rối tung. Thế rồi, quá sức chịu đựng, mình cũng bật khóc và gào thét theo con.

Và chính ngay thời điểm đó, mình ước, ước chỉ trong chốc lát thôi là mình muốn được từ bỏ việc làm mẹ. Mình muốn có sự tự do như thời trẻ đôi mươi, thích gì làm đó, thích ăn sẽ ăn, lười sẽ nằm dài ra giường để nghiền ngẫm những bộ phim hay. Mình thèm được ngủ một giấc tròn đầy mà không bị đánh thức bởi những tiếng khóc la ing ỏi. Mình thèm những buổi chiều được đi dạo phố trong những bộ đồ đẹp mắt và gương mặt sáng hồng rạng rỡ. Mình thèm…

Thế nhưng, tiếng khóc của hai đứa trẻ như kéo mình khỏi cơn mê. “Mình làm gì thế này, tại sao mình để con mình khóc, mình là người mẹ tồi ư”… Ừ mẹ đây, mẹ xin lỗi con, mẹ xin lỗi con. Và sau đó, những suy nghĩ về việc mình là một người mẹ tồi cứ ám ảnh không thôi!"

Đọc lại những dòng nhật ký năm ấy khiến Lan không khỏi bùi ngùi. Ừ thì việc làm vợ, làm mẹ ở độ tuổi 25 của Lan ngày ấy quả thực là một sự trải nghiệm khó quên. Và cô biết những cảm giác tội lỗi trước đó là hoàn toàn sai.

Tại vì:

Đôi khi chính năng lượng và sự nỗ lực quá sức trong việc làm mẹ lại vô hình chung trở thành những tác động tiêu cực lên mỗi người mẹ trẻ. Từng việc nhỏ chất chồng, ngày này tháng nọ vô hình chung “bào mòn” cơ thể và nguồn năng lượng sống. Mà đỉnh điểm là đôi khi chúng ta lại hoài nghi chính tình thương, khả năng của mình. Có thể mình nuôi con không hoàn hảo như “người ta”, nhưng chắc chắn rằng tình yêu mình dành cho con luôn luôn vẹn toàn. Vậy nên, đừng tự so sánh giữa mình và người khác. Bởi mỗi đứa trẻ mỗi khác, tin ở mình, tin ở những kiến thức mình thu nạp được bạn sẽ nuôi dạy con theo phương pháp tốt nhất cho con mình.

Nhiều người nói rằng, nuôi dạy con là một trường lớp đào tạo cho chính cha mẹ sự kiên nhẫn. Nếu bạn mất kiên nhẫn mà lỡ hành động không đúng để rồi tự trách mình thì sao? Không sao, hãy cho mình cơ hội để làm quen và dần dần chính con sẽ dạy ngược trở lại cho bạn sự kiên nhẫn. Bạn sẽ ngạc nhiên lắm đây, nếu trước đây bạn có thể nổi quạu khi làm công việc này không được, nhưng giờ đây bạn có thể mất cả vài ngày chỉ để giải thích cho đứa trẻ đây là số 2 trong khi chúng khẳng định đây là số con vịt… Đừng tự trách mình hay con nhé, bởi mọi thiên tài đều từng là những đứa trẻ, và không phải ai cũng có thể nắm bắt kiến thức ngay từ lần đầu tiếp xúc.
Bên cạnh đó, sự cầu toàn trong chăm con cũng khiến chúng ta kiệt sức. Bạn muốn mọi thứ thật hoàn hảo, thật đúng “công thức”, nhưng cơ thể, tâm tính mỗi đứa trẻ lại hoàn toàn khác nhau. Cầu toàn cũng tốt, nhưng lỡ không quá cầu toàn cũng chẳng sao, biết đâu lại có những trải nghiệm hay cho cả con lẫn mẹ.

Còn nếu một ngày bạn muốn chạy trốn tất cả và đổ lỗi cho bản thân ư? Đừng nhé, bởi suy cho cùng chúng ta cũng chỉ là con người thôi, chỉ là mình đang "quá tải" và cần được nghỉ ngơi. Sau cùng nhìn lại, bởi chúng ta là gia đình nên nhớ san sẻ công việc cho bất kỳ người thân nào nhé! Cũng đừng ngại thú nhận rằng bạn cần một khoảng không gian cho chính mình để tái tạo bản thân và cả tinh thần như muốn vụn vỡ của bạn.

Bài viết bạn nên xem thêm

HỆ THỐNG CỬA HÀNG TUTICARE
TRÊN TOÀN QUỐC
Tìm cửa hàng gần bạn nhất
x icon
Lựa chọn thành phố Bố Mẹ đang sống để được chính sách giá tốt nhất,
miễn phí vận chuyển & giao hàng nhanh chóng
Miền Bắc Miền Trung Miền Nam
goto